trong những ngày hè nóng nực của cái thành phố này, hàng đêm bầu bạn với tôi chính là cuốn sách của Salinger. thề với bạn là tôi chết được với cuốn sách này :). (dù không phải phải đang trong cơn buồn chán trối chết của đời mình)
Thứ Ba, 25 tháng 5, 2010
bắt trẻ đồng xanh
Phùng Khánh dịch
Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010
sáng nắng chiều mưa trưa có bão
ai cũng nói con gái sáng nắng chiều mưa, còn tui thì gái già nên thiệt tình là trưa trưa còn có thêm bão nữa =). nhưng dạo này thấy ông trời còn ẩm ương hơn con gái nha, mà sao ai cũng gọi ổng, tui nghi là bả lắm, như lúc này nè, bả cứ ọ ọe hoài, ngồi trong phòng ngó ra chỉ thấy trời vằn vện y như lúc bà già cáu tiết :-p, mà hoài chưa khóc được, cái mặt nhăn nhúm, tối sầm, phát khiếp =)). chắc là nhức mình dữ lắm, tại dạo này đi đâu cũng thấy tụi nó la oái oái réo rắt gọi trời, vì nóng quá :(
tự nhiên gái già thấy bà trời ẩm ương thì lại thèm ăn chè, thèm quá trời quá đất, giờ phải chi có ngay một ly chè bà ba, có khoai sắn bột bán nước dừa đập thêm nước đá, hồi 15 tuổi ngày nào cũng ăn 2 ly, mà sao không mập được cũng hay thiệt :|
thèm tới mức bây giờ ngồi nghĩ hay là mình mở quán chè, sáng sáng dọn đồ nấu chè, trưa thì bày biện bán buôn, chiều đến ăn chè ế rồi đi ngủ. cuộc đời phải chăng cũng chỉ quanh đi quẩn lại có vậy, mà tui thì mệt mỏi rồi không mơ ước gì cao sang nữa :|
nhớ trời mưa, nhớ bạn, phải chỉ lúc này rủ bạn đi ăn chè :((
tự nhiên gái già thấy bà trời ẩm ương thì lại thèm ăn chè, thèm quá trời quá đất, giờ phải chi có ngay một ly chè bà ba, có khoai sắn bột bán nước dừa đập thêm nước đá, hồi 15 tuổi ngày nào cũng ăn 2 ly, mà sao không mập được cũng hay thiệt :|
thèm tới mức bây giờ ngồi nghĩ hay là mình mở quán chè, sáng sáng dọn đồ nấu chè, trưa thì bày biện bán buôn, chiều đến ăn chè ế rồi đi ngủ. cuộc đời phải chăng cũng chỉ quanh đi quẩn lại có vậy, mà tui thì mệt mỏi rồi không mơ ước gì cao sang nữa :|
nhớ trời mưa, nhớ bạn, phải chỉ lúc này rủ bạn đi ăn chè :((
Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2010
sao mãi vẫn không mưa?
trời đất gì mà như thế này, mãi không rớt được một giọt nước nào, nhìn xuống mà coi, dân đen sắp chết khô cả rồi
việc thì làm mãi không xong
chuyện cần nói mãi vẫn chưa nói được
nhớ lại gần năm trước, phải xoá cái tin nhắn viết mấy năm cũng không xong, đằng nào thì cũng chẳng bao giờ xong, dẹp đi là xong liền, vậy đó :D
nhiều lúc nghĩ cũng chẳng biết xong hay không nhưng mà chần chừ thì chẳng có cửa nào mà biết được nên càng ngày càng sốt ruột, làm ăn cái quái gì cũng điên cả người :|
tự nhiên muốn cào cấu cắn xé một người này :|
nghe xong bản thân còn thấy ghê
thôi đi ngủ :((
đời lỡ buồn... vậy rồi
việc thì làm mãi không xong
chuyện cần nói mãi vẫn chưa nói được
nhớ lại gần năm trước, phải xoá cái tin nhắn viết mấy năm cũng không xong, đằng nào thì cũng chẳng bao giờ xong, dẹp đi là xong liền, vậy đó :D
nhiều lúc nghĩ cũng chẳng biết xong hay không nhưng mà chần chừ thì chẳng có cửa nào mà biết được nên càng ngày càng sốt ruột, làm ăn cái quái gì cũng điên cả người :|
tự nhiên muốn cào cấu cắn xé một người này :|
nghe xong bản thân còn thấy ghê
thôi đi ngủ :((
đời lỡ buồn... vậy rồi
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)