Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2010

đại mạc hoang nhan

*đặt gạch*
sau này có thể để tui đặt tên con trai tui là Thư Dạ được hông?

Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2010

dưới tàng hoa

lúc nào cũng cảm thấy tình cảm chỉ như một cánh bướm mỏng, có đó rồi mất đó, thật khó mà nắm bắt.

chẳng biết đã quen biết như thế nào, cũng chẳng biết từ khi nào đã yêu. hình như đã lâu lắm, bản thân cũng mơ hồ không rõ ràng nữa. từ khi bắt gặp cho đến bây giờ, đều là những ngày tháng sống như trong mộng, đôi lúc không biết phải làm sao để kiềm chế mong muốn có được con người đó trong cuộc đời mình.

nếu có làm gì không đúng với thân phận cũng là vì không nỡ... nhìn tình cảm đó lặng lẽ lớn lên, ra hoa rồi lặng lẽ lụi tàn.

cũng không dám nói bản thân suốt cuộc đời này chỉ yêu một mình người ta, nhưng nếu có một ngày, không còn yêu thương nữa, nhất định sẽ nói ra để người ta được biết.

chỉ mong là đến khi đó không cần dối gạt nhau!
chỉ là hy vọng chúng ta có thể cùng nhau đi qua thêm một đoạn đường!

sói. 02.04.2010
(viết tặng những ngày qua)

Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010

lại là hoa đào

vừa đói bụng, vừa đau tim
tự kỷ nữa nè

Thiên Hạ (天下)
(người dịch: Hà Hoa Khứ)
(trích)
Đời này hữu tình hà tất sợ gió táp phong ba
Bi thương đến bạc đầu chẳng giữ được phương hoa
Vứt bỏ cả giang sơn như họa,
đổi lấy nụ cười của người đẹp như hoa
Đổi được rồi, thì đời này không còn vướng bận

Tâm không oán, yêu hận cũng tùy tâm
Thiên địa lớn, đường tình vô bờ bến
Chỉ vì người mà không màng thiên hạ