Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

cuối tháng sáu

Không thể tin được là lại sắp hết tháng sáu rồi. Hôm nay mở blog ra và đọc lại entry gần đây nhất. Thật bàng hoàng với nội dung bên dưới, bữa đó chắc chắn phải là một ngày vô cùng tồi tệ với cô gái đó. Dù đó là chuyện gì đi nữa thì quả thật tới bữa nay cũng không còn nhớ chắc là vì cái gì mà nên nông nỗi. Nỗi buồn đã qua chưa?

Những buổi sáng tỉnh lại sau những con mơ, vẫn còn nghe tiếng điện thoại, tiếng la hét, rồi im bặt, có khi là cả tiếng khóc. Đã luôn muốn nói chuyện thật nhiều với ai đó. 

Hạnh phúc là thứ rất dễ lây lan, nhưng mình không thể cho người khác thứ mà mình không có. Vì vậy mình phải hạnh phúc. Mãi tới hôm nay mình mới nhận ra. Giản dị như vậy.

hãy bắt đầu từ hôm nay.