Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

có lẽ bạn nói đúng, mình chỉ là thân con lừa mà ưa cử tạ.

giá như mình suốt đời được làm Lennie

giá như người ta biết mình không cần lời xin lỗi, mình chỉ cần tình yêu

giá như mình xinh đẹp hơn, giỏi giang hơn, xin lỗi nhưng mình không nghĩ vậy đâu :))), chỉ đùa thế thôi.

hôm nay mình cũng vui mà cũng buồn. lễ sắp kết thúc rồi, phải đến tận tháng chín mới lại có dịp. lễ lạc năm nay ở nhà nhìn mọi người up hình từ khắp nơi trên thế giới, ganh tỵ lắm. nhưng cũng chẳng mấy, mình cũng thích ở nhà, đi vòng vòng, coi Iron man 2 lần, lần đầu coi một mình và lần sau có bạn đi chung, lần nào cũng thấy sến, mà sến sang.

hôm qua đi ăn với Duy, em nói có lẽ cũng chỉ còn chào được những bạn bè nào thật thân và có duyên với nhau nữa thôi, hôm chia tay Duy ở sảnh họp báo kickoff tiệc phim tưởng là em sẽ cứ vậy mà đi nhưng em lại ghé qua BH để chào mình và Nhi. mình không biết nữa, có lẽ chúng ta cũng có duyên phải không?!.

chiều giờ bị bố mẹ dí, kẹt quá mình nghĩ chết là xong thôi, bố mẹ đúng là những nhân vật cộm cán phải chịu trách nhiệm nếu mình bị dồn tới đường cùng. nói thế thôi chứ mình thương bố mẹ chảy nước mắt, cả đời mình nợ bố mẹ. coi như mình không trả được rồi. mình sẽ làm tiếp, lần này mình không làm lại nữa. mình muốn được đi tiếp từ những buồn bã này, mất mát này. mình sẽ sống, không dám hứa là tốt hơn nhưng "phải sống".

giờ thì mình chỉ thấy rất nhớ BH. nhưng rồi sẽ quen...  

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

những ngày này tôi đi ngủ và thức dậy trong mệt mỏi, đau khổ, hơn hết là giận dữ, tự hỏi mình đang làm gì đây. nhưng trong lúc tuyệt vọng nhất, khi đối diện với cuộc đời, tôi đã tha thứ, đúng hơn là chúng tôi đã tha thứ cho nhau.

tôi biết ngày mai mình sẽ vẫn thức dậy, sẽ lại có những kế hoạch, sẽ làm việc vì nó. tương lai đã ở ngay đây rồi. tôi sẽ lại có những ngày than khóc, nhưng chưa lúc nào thấy mình tự tin như vậy. tôi sẽ không sợ hãi nữa.

ngồi trong ánh nắng của một ngày mới, tôi mong những điều giản dị như vầy sẽ tồn tại mãi. cầu mong những phút giây bình yên sẽ đến, hy vọng sự thanh thản đến được với mình và mọi người.


Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

ru mình

Rồi chuyện buồn cũng rủ nhau mà đến
Như lau mềm không cưỡng được gió hoang
Em ngồi hát giữa miền hoang vu ấy
Nghe xung quanh dậy một cuộc điêu tàn

Rồi chuyện buồn cũng rủ nhau mà đến
Như cát dài mòn hao bởi sóng kia
Ta so lại phím tơ chùng ảo ảnh
Môi bâng quơ hát mấy điệu chia lìa

Rồi chuyện buồn sẽ rủ nhau mà đi
Đồi lại xanh như chẳng nhớ điều gì
Dây đàn đứt có người về nối lại
Những chuyện cũ đâu thể nào buồn mãi
Rồi chuyện buồn sẽ rủ nhau mà đi...

(N.T.N)