Thứ Năm, 4 tháng 7, 2013

bình lặng yêu nhau

lâu rồi không viết được gì cả. có thể nói là tại bận, cũng có thể là không có chuyện gì cần phải bày tỏ. nhưng con người có khi nào lại không cần bày tỏ. đành an ủi rằng im lặng cũng là một cách bày tỏ.

"với những người mình yêu, chỉ có sự yên lặng". yên lặng để giữ hy vọng. có những ngày điên cuồng trong trầm mặc, mình chỉ ao ước cho mình, cho những người mà mình thương, mình yêu, mình thân có thể hạnh phúc với lựa chọn của họ, dù lựa chọn chuyện gì, lựa chọn ai.

có một câu như vầy "Don't smother what you love. Nothing can grow in the shade". đã có lúc mình hoài nghi, thật ra là chưa bao giờ hết nghi ngại, những tình cảm phải chôn dấu, những bày tỏ trong im lặng, bạn phải hạnh phúc với những gì mà mình chọn. nếu không hạnh phúc, không có lý do nào để cố gắng. niềm tin chính là nghị lực của tình yêu.

với mình chỉ cần có thể mở miệng gọi tên nhau, đó đã là một điều hạnh phúc. mình mong đợi một câu chuyện dịu ngọt, không có nước mắt và giận hờn, nhưng cũng mong manh khó nắm bắt như nụ cười của người yêu trong ngày mưa chạy xe trên phố cùng nhau. những điều nhỏ bé làm mình không sao quên nổi, có thể bình lặng yêu nhau đó chính là mơ ước của mình.