Thứ Hai, 30 tháng 1, 2012

còn cả một năm dài

mà đã lại như vầymình được khuyên là don't hate, just love nhưng mình mong có thể nói những gì mình cảm thấy nhiều hơn là mấy câu quê mùa như trước giờ :|

ừ thì làm gì có ai mà giống được với người khác, mỗi người đã là một người khác

tự nhiên thấy buồn quá à... dù năm nay mình đã nhất quyết tâm sẽ là một năm up, ai làm mình đao mình sẽ tát vô mặt người đó. dù quẻ có nói là năm nay mình nên nói ít thôi nhưng thiệt ra mình có bao giờ nói nhiều đâu, nhưng nói ít cũng toàn là nói bậy :|, tốt nhứt là mình lại im lặng cho qua cả một năm vậy.

Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

những ngày gió nổi...

"Tôi nói với một người lúc đó là thầy tôi: “Con không nghĩ người ta có thể mở con tim ra hoài mà không mất mát một cái gì đó.” Thầy tôi trả lời một câu dài, đại ý tình yêu là một thứ cho đi mà không mất, người cho còn nhận lại bằng năm bằng mười. Tôi không thể ôm nghi ngờ nào về sự thật trong câu trả lời đó, nhưng tôi vẫn không hết băn khoăn về sự mất mát vẫn xảy ra mỗi ngày trong tình yêu. Không phải là sự mất mát khi đam mê không được đáp lại hoặc bị bội phản, mà là sự mất mát lặng lẽ không tiếng động của một phần chúng ta khi sống những năm tháng đằm thắm gần gũi những người yêu mình. Tình yêu thích hòa nhập và san bằng, tình yêu không thích cái phần lưu lạc trong linh hồn chúng ta, những căn nhà ấm không thích những cơn gió ban đêm không tên tuổi. Chúng ta gài cửa nẻo, giữ những cơn gió ở bên ngoài." - Và khi tro bụi (Đoàn Minh Phượng)

Hôm nay khi đọc lại những dòng này thấy lòng mình hoang hoải. Chiều tối ra về gió thổi bát ngát trên đường, bão lòng lại cuộn lên từng hồi, xây xẩm mặt mày, cửa đóng then cài cũng kỹ lắm đó mà gió vẫn thổi tê người luôn. Làm sao để yêu ai đó mà không làm tổn thương những người còn lại. Làm sao yêu thương mà không mất mát, làm sao giữ được những phần lưu lạc trong linh hồn của mỗi người...

Nhưng tôi tin rằng điều cuối cùng cứu rỗi chúng ta là tình yêu, dù nó có đem lại bao nhiêu đau đớn. Hoa vẫn nở ở nơi không ngờ tới, không phải để ai thấy. Tôi sẽ luôn vững vàng ở đây cổ vũ chính mình và những người mình yêu vượt qua năm tháng rất dài phía trước dù gió có nổi bao nhiêu lần nữa...

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

chúc mừng cho năm mới

"Nghĩ đến tương lai tui thấy rất phấn khích" - đó là câu mình nói với bạn trong đêm giao thừa vừa rồi. Lúc đó thật sự là rất quá khích, bây giờ ngồi nhìn bong bóng xẹp, cũng đau lòng lắm đó nha. Nhưng mà sao ta, năm mới mà cứ chúc mừng cái đã, bung hết thì thôi, cũng chẳng tiếc chi nữa.
Chúc các bạn một năm hết sẩy!