Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

những ngày này tôi đi ngủ và thức dậy trong mệt mỏi, đau khổ, hơn hết là giận dữ, tự hỏi mình đang làm gì đây. nhưng trong lúc tuyệt vọng nhất, khi đối diện với cuộc đời, tôi đã tha thứ, đúng hơn là chúng tôi đã tha thứ cho nhau.

tôi biết ngày mai mình sẽ vẫn thức dậy, sẽ lại có những kế hoạch, sẽ làm việc vì nó. tương lai đã ở ngay đây rồi. tôi sẽ lại có những ngày than khóc, nhưng chưa lúc nào thấy mình tự tin như vậy. tôi sẽ không sợ hãi nữa.

ngồi trong ánh nắng của một ngày mới, tôi mong những điều giản dị như vầy sẽ tồn tại mãi. cầu mong những phút giây bình yên sẽ đến, hy vọng sự thanh thản đến được với mình và mọi người.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét