Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010

hoa rơi trong mộng biết bao nhiêu...


qua nay đọc lại một số tin về mấy cuốn sách đã mong mỏi từ lâu mà chẳng bao giờ được dịch, nếu muốn tự mình đọc bản gốc thì chắc đợi kiếp sau -_- vì giờ mà đi học lại tiếng Hoa đến lúc đọc được sách chắc cũng trần ai (nói nghe hơi ghê chứ mình xác định là thôi ráng tìm hiểu thêm về tiếng Việt đã huhu). đơn cử là cái cuốn có tựa đề như ở trên đó. luôn có cảm giác nó sẽ là cuốn sách dành cho mình dù chưa biết rốt cuộc thì nó viết cái gì đó nha (đâm hơi chút ak ak)
hôm nay nguyên một ngày trời chạy nhong nhong ngoài đường từ sáng tới tối, lưng cổ ê ẩm hết mà giờ lại ngồi gõ lọc cọc đến ê mông (ý là mình ngồi ê mông chứ gõ thì ko có ê mông rồi @_@)...
tiễn mấy bạn đi hết, mình lại về tự kỷ "bên sông" đây, lúc còn ở đây mình không từng có cảm giác này, cảm giác trống trải đó, ý là dù không có nói chuyện hay ở bên cạnh nhưng mình luôn nghĩ giờ này mình ăn cơm chắc mấy bạn cũng đang ăn cơm, mình đi ngủ là mấy bạn cũng ngủ, ít ra chỉ cần muốn là mình có thể chạy tới dòm vô mặt mấy bạn được -_-. tất nhiên cái mặt mình nó chả biểu hiện gì ra ngoài nhiều được, có lẽ từ nhỏ nó đã cứng đơ vậy rồi nhưng thiệt là mình chỉ muốn biến mấy bạn nhỏ xíu bằng hột đậu rồi bỏ vô trong túi, lâu lâu lôi ra tự kỷ vậy mà, giữ rịt vậy chứ không có thích đụng đến đâu chỉ khi nào có cảm giác "hoa rơi trong mộng" mới lần giở ra =)), thói đời trái khoáy vậy đó.
nhưng sau hôm nay mình nhận ra một sự thật là dù mình có muốn giữ rịt nhiều chuyện trong lòng cũng không được nữa rồi, nếu còn có cơ hội để mình gặp lại các bạn, mình sẽ không để mấy bạn trong túi mà sẽ đem đặt ở chỗ nào dễ nhìn thấy nhất trong tầm mắt của mình, hứa đó. nếu cơ hội đó là không có thì mình chỉ còn một cách thôi là ngày nào đó mình sẽ đi đến nơi mà mình có thể yên tâm là mấy bạn sẽ luôn trong tầm mắt của mình :|. túm lại là giờ mình mỏi tay lẫn mỏi mắt nên chắc đi ngủ trước hic, khi nào bình thường trở lại thì mình sẽ viết tiếp chuyện bữa nay :-s

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét