Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

còn điều nuối tiếc giữ cho đêm vô cùng...

0

"Cô đã ở trên mạng một thời gian rất dài.

Từ mùa xuân sang mùa hạ, từ Lập Thu mát mẻ cho đến khi Đại Hàn rét buốt căm căm.

Bất cứ khi nào ngoảnh lại, cô cũng thấy mình ở một góc nào đó trên mạng, tuổi thanh xuân dần qua, tâm tình ngày càng trở nên ủ rũ, cô đơn giữa đám đông người, trồng hoa quỳnh chỉ để có một cái cớ hợp lý thức qua đêm.

Đọc sách, trò chuyện, mua sắm, nghe nhạc, xem phim, nhóm họp và hội hè. Cả những giấc mơ dài đăng đẵng. Những cô gái và chàng trai. Những cuộc chia tay và hò hẹn. Những lần xuất hiện và biến mất.

Đôi khi cô cũng là người biến mất.

Nếu đã quyết định ra đi, tốt nhất là không nên nói lời giã biệt hay có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào. Tình cảm quyến luyến của những người còn ở lại sẽ níu chân và níu cả lòng ta. Cô hiểu rõ điều này hơn ai hết. Nên hãy thật lặng lẽ thôi, khi một cô gái biến mất. Dù là giữa thế giới mạng xô bồ những đường truyền, đầy vơi những nhân diện, hay giữa ánh nắng vàng gay gắt của một mùa hè năm 2008."


ii - mộng pháo hoa
nhiệt đới buồn
phương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét