Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

thật ra mình chỉ cần ai đó yêu thương và chỉ bảo mình mỗi ngày. nhưng rồi như một vòng lẩn quẩn, mình sẽ không tin và chẳng nghe lời :D. người ta có thể mơ to bao nhiêu tuỳ thích nhưng phải làm việc cho giấc mơ đó thì nó mới thành sự thật được. vì vậy nên mình vẫn ở đây. giấc mơ thì ngày một xa.

có những buổi sáng thức dậy, mình thấy hoang mang, mất dần hy vọng với những giấc mơ mà mình từng có. nếu đây là cuộc đời mà mình chọn tại sao mình lại mất nhiều thời gian loay hoay như vậy. mình lại muốn ra đi. như một kẻ thất bại chạy trốn thực tại.

Sooner or later, Mr. Fowler, one has to take sides, if one is to remain human. 

không phải mình đã chọn rồi sao?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét