Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

“Tớ thích tất cả những thứ cậu mặc, và tớ thích những cái cậu làm cậu nói và lối cậu đi và cả lối say rượu của cậu nữa. Mọi thứ.”
“Cậu muốn nói là tớ cứ như thế này là thực sự ôkê phải không?”
“Tớ không biết cậu có thể thay đổi thế nào, còn thì tốt nhất là cậu thế nào thì cứ như vậy thôi.”
“Cậu yêu tớ đến mức nào?” Midori hỏi.
“Đủ để toàn bộ hổ báo trên thế giới phải chảy ra thành bơ hết,” tôi nói.
“Phét đến thế là cùng,” cô nói, hơi có chút mãn nguyện. “Cậu lại ôm tớ nhé?”
Chúng tôi lên giường cô và ôm nhau, hôn nhau trong tiếng mưa rơi. Rồi chúng tôi nói đủ mọi thứ chuyện, từ hình thức tổ chức đại học cho đến ý thích của chúng tôi trong chuyện trứng luộc rắn mềm thế nào.
“Không biết bọn kiến làm gì trong những ngày mưa nhỉ?” Midori nói.

"Tớ thực sự thích cậu, Midori à. Thích lắm." 
"Lắm là bao nhiêu" 
"Là như một chú gấu mùa xuân," tôi nói. 
"Một chú gấu mùa xuân ư?" Midori lại ngẩng lên. 
"Thế nghĩa là sao? Một chú gấu mùa xuân." 
"Cậu đang bước đi trên một cánh đồng, chỉ có một mình, vào một ngày xuân, và chú gấu con bé nhỏ đáng yêu ấy với bộ lông mượt như nhung và cặp mắt nhỏ sáng ngời chạy tới đi cùng với cậu. Và nó nói "Xin chào tiểu thư. Có muốn lộn nhào với tôi không?" Thế là cậu với chú gấu chơi với nhau cả ngày hôm đó, quấn quít trong tay nhau, lăn mình xuống triền đồi phủ đầy hoa cỏ ở đó. Hay chưa nào?" 
"Ờ. Thật là hay." 
"Tớ thích cậu đến như vậy đấy." 
"Đó là điều tốt đẹp nhất mà tớ từng được nghe," 

"Tớ sẽ đợi, bởi vì tớ tin cậu. Nhưng khi cậu đã chấp nhận tớ, thì chỉ có tớ thôi. Và khi cậu ôm ấp tớ, thì cũng chỉ nghĩ tới tớ thôi. Và cậu có thể làm bất cứ cái gì với tớ, nhưng đừng làm tớ đau khổ. Ôm tớ đi."

"Tớ phải nói chuyện với cậu," tôi nói. "Tớ có hàng ti tỉ thứ phải nói với cậu. Trên đời này tớ chỉ muốn có cậu. Tớ muốn gặp cậu và nói chuyện. Tớ muốn hai chúng mình bắt đầu mọi chuyện từ đầu." 
Midori đáp lại bằng một hồi im lặng dài, thật dài - cái im lặng của tất cả những làn mưa bụi trên khắp thế gian đang rơi xuống tất cả những sân cỏ mới xén trên khắp thế gian. Trán tựa vào vách kính, tôi nhắm nghiền mắt và chờ đợi. Cuối cùng, giọng nói âm thầm của Midori phá vỡ cái im lặng ấy: "Cậu đang ở đâu?" 


dễ thương quá :D

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét