Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014

nhật ký đêm mất ngủ

Tự nhiên thức dậy giữa chừng cuộc vui ngủ vùi, nước mắt chảy tràn, thấy tức giận cuộc đời quá. Trước khi delete fb mình có ghé ngang chỗ Anita để xin bả phán một quẻ đầu năm, tưởng gặp được chuyện gì, rốt cuộc quẻ nói như sau: đừng đau khổ vì những chuyện mà bản thân không thể kiểm soát, hãy nhìn vào khía cạnh tươi vui của vấn đề và sẽ thấy là mọi chuyện cũng không đến nỗi nào...
Vì mình cũng thuộc loại bi quan chứ không vui trọn được bao giờ nên thiệt tình mà nói thì cái quẻ trên cũng phụ giúp mình mấy bữa nay. Nhìn lại mình có công việc (dù đã viết đơn xin nghỉ :-p), có bạn bè, có gia đình, có người yêu... cũng quá nhiều rồi. Chỉ thu xếp, vui buồn với bấy nhiêu chuyện, sống trọn vẹn với những gì đã chọn cũng đã là tham vọng lớn.
Lâu lâu mình lại nhớ Hội An, trước đó không có nhiều ấn tượng, vậy mà lần đầu ghé qua đã thấy YÊU, như người ta nhất kiến chung tình. Còn cảm thấy đây như là thành phố trong kiếp trước của mình, như An nói về Hà Nội, như con Khánh nói nó nghĩ kiếp trước nó là người Hoa, ở Nam Kinh vậy đó. Nếu có điều kiện mình cũng muốn đến đó sinh sống một thời gian... ít ra thì mình tính là trong năm nay sẽ quay lại đó ở vài ngày.
"Thời gian quá ngắn, thời gian không đủ, nhưng tất thảy đều còn kịp, nó sẽ không tự mình rời xa trước khi chúng ta mất đi tin tưởng… Do đó cần phải sống thật mạnh mẽ."
Mình cũng chỉ có một mục tiêu, đó là sẽ sống mạnh mẽ.
Bạn nói rằng cuộc đời quá ngắn mà... Một lần, rồi lại một lần, và còn không biết bao nhiêu lần nữa, mình vẫn muốn có bạn đi cùng trên con đường ngắn ngủi này. Còn tới đâu thì phải mạnh mẽ mà bước :D, phải không nào?

1 nhận xét: