Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

Chẳng sao cả

Phải căng mắt để nước đừng rơi xuống
Buồn làm chi tất cả cũng qua rồi
Chẳng sao cả, chẳng giận hờn chi cả
Nghĩ về nhau, thương không hết nữa là
Chỉ đau đớn vì cũng nhiều mộng ước
Đại mạc còn mơ mãi một lần hoa.

Chẳng sao hết chẳng đợi chờ chi hết
Ta nhốt người nơi dĩ vãng ta rồi
Nếu nhớ quá ta sẽ tìm chỗ vắng
Bới ngọt ngào trong kí ức ra chơi.

Chẳng sao nữa, chẳng dày vò chi nữa
Người mà vui ta cũng thấy yên lòng
Nếu người buồn cứ để cho ta biết
Rồi ta xem mình có chết đi không.

Chẳng sao cả, chẳng buồn sầu chi cả
Sớm mai ra thấy nắng ở trên đầu
Người ta vẫn còn yêu nhau như thể
Hết đời này không tính chuyện chia xa.

(Chẳng sao cả, chẳng buồn sầu chi cả_NTN)

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

ngày hôm qua


Hôm nay trong lúc tìm kiếm ý tưởng để vẽ thêm cho cái plan thì vô tình trên màn hình công cụ tìm kiếm hiện ra cái này. Nó thực sự xuất hiện một cách ngẫu nhiên, mình nghĩ thế, vì keyword của mình là về các bảng tính, timeline, nhưng có lẽ ai đó ngoài kia vào những ngày start up vật vã đã tạo ra thứ này và bằng cách nào đó thông điệp đến được với mình, coi như là có duyên.

Mình tự thấy bản thân là một người lý tính hehe, mình thực sự nghĩ là nên đào luyện thêm những thế mạnh của bản thân, để trở thành một người vững chắc, đáng tin cậy hơn. 
Nhưng mình nghĩ cái quote ở trên là một sự nhắc nhở nhẹ nhàng với mình về cuộc đời, với thật nhiều màu sắc và những ngã rẽ bất ngờ. Thật vui làm sao vào một ngày bình thường mình ngộ ra những ảo ảnh đẹp đẽ mà mình từng có là cái luôn giữ cho con tim mình trong sáng, giúp mình sống ý nghĩa dù đôi khi nó làm chân mình rời mặt đất... Đôi lúc đi ngược lại với phương pháp và niềm tin của mình, phá vỡ nguyên tắc cứng nhắc đã dầy công đặt để, nhưng làm người phải có nguyên tắc phải không nào... mình tin tưởng vào kỷ luật, thứ sẽ làm thay đổi đáng kể cách sống và làm diệc, nhưng ngay cả như vậy thì vẫn nên chừa chỗ cho những mộng mơ ngớ ngẩn đuôi trùn chân nhồi bông hihi... cũng không mâu thuẫn nhiều lắm :3.

Nay đi làm sau một đêm vật vã coi bản draft cut của phim mới vừa quay xong, nó sẽ được người ta tán tụng hay vùi dập, đó là chuyện của sau này khi nó có đời sống riêng. còn bây giờ thì mình vẫn muốn mơ thêm ít nữa... và mình sẽ trở lại vào lúc khác để tám thêm về chiện này sau.

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014

tóc cứ đơ ra

Lots of people get hurt by Piscean partners - not because the sign is unfeeling or incapable of devotion, but because expecting them to say things like, "I will go on loving you forever!" seems nonsensical to a Pisces. But if you know enough of the world and of yourself to accept ebbs and flows in love rather than demanding stasis, then basking in the warm sea of a Pisces' affection can be the most healing and transformative relationship you'll ever have. Remember never to trample on those otherworld dreams and intuitive visions, or ever assume you've understood the complex Piscean nature completely. Just when you do, they'll change on you.

 If you dislike change, choose another sign. But if you like unexplored regions, unclimbed mountains, tantalising futures that are shrouded in mist, and magic castles with unexplored treasures, then follow the Fishes through the ocean currents. Only don't think you've got one person. You've got everybody: a cast of thousands. What better way is there to learn about life?

Chuyện này có vẻ hơi riêng tư, nhưng nếu các bạn cần nhân chứng cho những nhận định trên thì để tui chia sẽ một chút kinh nghiệm từ cá nhưn. Tui nghĩ con Cá là những sinh vật khó hỉu và quỷ quái (thủy quái), nên không cần tìm hỉu nhiều chi mất công, cứ yêu thương nó hết mình là được (còn việc mấy con thủy quái đó đáp lại được nhiu thì phải tuỳ duyên và tùy hỉ :3). Nói chung là có cố thì cũng chẳng hiểu được đâu, chỉ cầu trời khấn phật cho qua được những con nước, í lộn con trăng. Kể ra không hiểu mấy mà cứ phải yêu cho bằng được thì cũng khó đấy, ấy mà cũng có thiệt thòi gì cho bạn đâu, bạn đã có "a cast of thousands", đời bạn từ ấy có thể tốt, có thể tệ nhưng không bao giờ có hai từ "nhàm chán", tui xin thề. Thế xin dừng ở đây, hôm nào có hứng lại tiếp :)))

Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014


cuối tháng 03 vừa rồi mình tham gia vào một khóa học, thực sự lúc bắt đầu apply không có trông đợi gì nhiều, nhưng mình đã có một khoảng thời gian tuyệt vời, khi mà thầy giáo và các bạn cùng học giúp mình không chỉ nhìn thấy rõ ràng hơn những việc cần phải làm sắp tới mà còn đánh giá lại cả một khoảng thời gian làm những việc đã qua, tới giờ này mình cảm thấy quyết định thôi việc là hoàn toàn đúng đắn. mình đang làm những gì mình thích, và với những kỹ năng mới được trang bị, mình hy vọng sẽ đem lại nhiều kết quả tốt cho bản thân và cho cả những cộng sự sau này :D

Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

tự nhiên hơm nay không ngủ nướng được, mà trong đầu cứ quay đi quay lại hình ảnh mấy cái đầu máy toa xe từ bữa đọc được về tuyến xe lửa răng cưa độc nhất vô nhị Tháp Chàm (Phan Rang) - Đà Lạt. bé Poko có share một đường link mà mình để lạc mất, vậy là phải đi lục lại lưu trữ vào đây, những câu chuyện, hình ảnh một thời vang bóng

Hình ảnh tuyệt đẹp của góc ảnh Phan Rang xưa
http://www.vnptninhthuan.com.vn/ChuyenMuc/PRXua/GA_05.htm

Và bài tổng hợp chi tiết về tuyến đường sắt bị quên lãng

http://daumaytoaxe.com/forum/showthread.php?71-Th%C3%A1p-Ch%C3%A0m-gt-%C4%90%C3%A0-L%E1%BA%A1t-M%E1%BB%99t-tuy%E1%BA%BFn-%C4%91%C6%B0%E1%BB%9Dng-s%E1%BA%AFt-b%E1%BB%8B-l%C3%A3ng-qu%C3%AAn

đọc xong bài này thấy buồn rớt nước mắt... một trong những câu chuyện tiếc đứt cả ruột

một trang khác với những hình ảnh sưu tầm công phu
http://vietnamdiscoveries.com/vi/dalat/place/vanhoa/di-tim-dau-vet-cua-con-duong-da-mat-phan-1-24.html

quá đẹp để là sự thật

lần tới ở Đà Lạt mình cũng sẽ thử đi lại mấy đoạn đường này, sẽ thử tìm cây cầu bắc qua con đập, đường đi hầm xe lửa số 5, nhớ Poko hướng dẫn là qua vườn cà phê, đường Đa Thọ đi Cầu Đất, chỗ công ty CP Chè Cầu Đất, đồi chè Cầu Đất, sẽ đi cả tuyến Châu Sơn - Bồng Lai, qua thánh mẫu Châu Sơn, qua rừng thông Châu Sơn...

Thứ Tư, 5 tháng 3, 2014

i've just seen a face

Anh mèo nè, nhiều lúc hiền như nai 
lúc cau có như... con chó :|


dưng mà



:D

Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

bữa nay nữa là mình đã nghỉ làm công ty được hai ngày. nhưng nếu ai hỏi qua giờ làm gì thì mình cũng không ngần ngại thổ lộ là tiền thì mình không có, chứ việc thì lúc nào cũng có dư :D. mình nhận lời phụ giúp 8chụt dự án nội chỉ trong một tuần lễ trở lại đây, thiệt ra thì mình thấy vui vì người ta gọi mình phụ, mình thích đóng vai... phụ mà hay á :D.
- mình đã nhận lời đi xin tiền cho dự án phim ngắn của một đạo diễn sinh năm 91
- đã nhận lời làm 56 số phát sóng của một TV show nhỏ nhỏ, lần này là lần đầu mình quay beauty, sẽ nhiều thử thách 
- bạn bè lại rủ rê nhau làm quán nước, quán ăn, lại làm phim ngắn bla bla, và cái nào mình cũng nói chắc như bắp là để cho mình, mình nhận :-s
- tính tham gia một vài buổi training về business và hàng hà sa số các công việc giấy tờ khác đang chờ :-s
nói chứ mình chỉ thấy vui, thấy hy vọng, thấy mình đã chờ được lúc này, mình muốn làm những việc này.
tháng 3 rồi, bạn nói là "dù ở đâu cũng đừng quên chờ đợi và hy vọng". có bạn ở đây, lúc nào mình cũng cảm giác như đã về nhà sau những ngày rong ruổi khắp nơi, thấy thoải mái và an toàn.
giờ thì mình hiểu ra an toàn không phải là không thay đổi. người ta không nên sợ hãi mà nên đón nhận những thay đổi, hãy đi theo dòng chảy. 

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

 Relax. You don't own all the problems in the world.

Có mấy chú kia la lớn kêu mình relax, mình thì đã hoàn toàn thả lỏng sau Tết. Những cuộc nói chuyện dù vẫn lửng lơ, mọi việc vẫn là những câu hỏi, và tự hỏi, giữa những con đường, mình đã chọn việc đúng hay dễ dàng. Mình nghĩ chẳng có con đường nào dễ, vậy nên chỉ còn lại những con đường đúng với bản thân mình.

mình ngồi chờ cá hồi tự nhảy vào miệng nè, mình đã kiên nhẫn và ướt sũng, lạnh teo, nhưng mình thích cá. mình khá là phù hợp với công việc ngồi đợi :-p

Nói vậy thôi chứ mình cũng phải đi đây. Hy vọng vào những ngày đánh bắt sôi nổi và cả những ngày bình yên trên mỏm đá :D

Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014

nhật ký đêm mất ngủ

Tự nhiên thức dậy giữa chừng cuộc vui ngủ vùi, nước mắt chảy tràn, thấy tức giận cuộc đời quá. Trước khi delete fb mình có ghé ngang chỗ Anita để xin bả phán một quẻ đầu năm, tưởng gặp được chuyện gì, rốt cuộc quẻ nói như sau: đừng đau khổ vì những chuyện mà bản thân không thể kiểm soát, hãy nhìn vào khía cạnh tươi vui của vấn đề và sẽ thấy là mọi chuyện cũng không đến nỗi nào...
Vì mình cũng thuộc loại bi quan chứ không vui trọn được bao giờ nên thiệt tình mà nói thì cái quẻ trên cũng phụ giúp mình mấy bữa nay. Nhìn lại mình có công việc (dù đã viết đơn xin nghỉ :-p), có bạn bè, có gia đình, có người yêu... cũng quá nhiều rồi. Chỉ thu xếp, vui buồn với bấy nhiêu chuyện, sống trọn vẹn với những gì đã chọn cũng đã là tham vọng lớn.
Lâu lâu mình lại nhớ Hội An, trước đó không có nhiều ấn tượng, vậy mà lần đầu ghé qua đã thấy YÊU, như người ta nhất kiến chung tình. Còn cảm thấy đây như là thành phố trong kiếp trước của mình, như An nói về Hà Nội, như con Khánh nói nó nghĩ kiếp trước nó là người Hoa, ở Nam Kinh vậy đó. Nếu có điều kiện mình cũng muốn đến đó sinh sống một thời gian... ít ra thì mình tính là trong năm nay sẽ quay lại đó ở vài ngày.
"Thời gian quá ngắn, thời gian không đủ, nhưng tất thảy đều còn kịp, nó sẽ không tự mình rời xa trước khi chúng ta mất đi tin tưởng… Do đó cần phải sống thật mạnh mẽ."
Mình cũng chỉ có một mục tiêu, đó là sẽ sống mạnh mẽ.
Bạn nói rằng cuộc đời quá ngắn mà... Một lần, rồi lại một lần, và còn không biết bao nhiêu lần nữa, mình vẫn muốn có bạn đi cùng trên con đường ngắn ngủi này. Còn tới đâu thì phải mạnh mẽ mà bước :D, phải không nào?