Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2010

葬花吟 - Táng hoa ngâm



Giờ hoa rụng có ta chôn cất,
Chôn thân ta chưa biết bao giờ.
Chôn hoa người bảo ngẩn ngơ,
Sau này ta chết, ai là người chôn?
Ngẫm khi xuân muộn hoa tàn,
Cũng là khi khách hồng nhan về già
Hồng nhan thấm thoắt xuân qua,
Hoa tàn người vắng ai mà biết ai!


nửa đêm rồi mà bị em Lâm hành, hình ảnh một tài nữ bất hạnh đến giờ vẫn làm người ta khóc hết nước mắt :|. nhớ lần đầu coi cảnh này, mười mấy tuổi đầu không hiểu chuyện nhiều, đã u sầu buồn bã không chịu nổi. trải qua năm tháng, cảm xúc cũng chai sạn nhiều nhưng khi nghe lại khúc hát chôn hoa này vẫn là không cầm lòng nổi. vai diễn cũng như cuộc đời của Trần Hiểu Húc đúng là hồng nhan đa truân, phận mỏng phúc bạc. thôi thì còn có một người đêm khuya thanh vắng, tâm sự chất chồng giờ này vẫn ngồi coi, vẫn khóc cùng chị :((.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét