Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

giờ thì vậy không biết sau này thì sao.


trung thu

Tối hôm qua khi ngồi nhậu đậu phộng với bạc sỉu trên vỉa hè Alexandre de Rhodes với anh Phan, Nhật, Duy... tui đã ước phải chi mãi như bây giờ. Cả đám ngồi trên một tấm trải, không phải nghĩ ngợi gì, phải đối phó, bày trò gì để làm vui lòng ai, ngồi cạnh như vậy, ngẩng mặt lên là trăng tròn quay trên đầu. Rồi chuyện đó làm tui nhớ nhà, tui nhớ những tối mát trời, mẹ trải giường xếp hoặc chiếu mỏng trên tầng thượng ngắm sao. Cả hai bố mẹ đều ngủ quên đến lạnh ngắt mới tỉnh chạy xuống nhà. Trong khi đó tui vẫn còn lang thang vất vưởng đâu đó trong nhà, gần tủ sách hoặc bàn máy. Tui mong sẽ sớm về lại nhà, ngày rằm tui sẽ trải chiếu mỏng trên tầng để ngắm trăng cho cả bốn người, lúc đó tui sẽ nhớ mang chăn theo. Tui ước gì sẽ mãi được như vậy.

khoảng cách

Hồi nãy vừa ăn xong tô mì, đã nhận thêm thịt cá rau dưa vô cho đầy một tô to như lời bạn dặn. Gọi bạn trên mạng làm tui nhớ lại những ngày trước khi bạn còn ở nước ngoài. Chiều nào bị kẹt lại vp tui với bạn ngồi nói chuyện suốt, lâu lâu một trong hai lại xin phép chạy đi đâu đó, rồi chào nhau tắt máy, out khỏi yahoo. Nhiều hôm vừa chạy về đến nhà tui đã lại mở cửa sổ đó ra coi nãy có nói sót chuyện gì không? Những ngày đó khoảng cách địa lý xa xôi hơn bây giờ... Tui luôn cho rằng khoảng cách không phải là vấn đề lớn trong mối quan hệ nào đó, nhưng rõ ràng là tui luôn một mình thì cảm thấy sao được chuyện có hai người ở rất xa nhau. Tui nghĩ họ sẽ luôn đi ngủ và thức dậy mỗi ngày với mong ước phải chi người kia đang ở đây. Và tui ước cho tất cả những người yêu nhau sẽ không phải xa nhau. Hay ít ra họ không cảm thấy xa. Một ngày không gặp dài bằng ba thu... mà cuộc đời thì ngắn ngủi, quá nhiều nỗi buồn, và cả những mất mát. Cảm giác thiếu thốn sẽ mãi có ở đó nơi những khoảng cách cả hữu hình và vô hình giăng ngang. Mọi nỗi đau khổ đều có giá trị của nó, có bình yên nào không xót xa. Cho bạn nào đang cảm thấy phải sống cảnh Ngưu Lang Chức Nữ, Thor và Jane (sao bạn gái của Tazan cũng tên này), mấy người phải bình yên đó, tui ôm mấy người.



be with someone who makes you happy

Trong suốt những ngày rất dài này, tui thức dậy mà không biết bắt đầu làm gì hay nói gì. Nhưng cứ từ từ tui cũng quen dần với cái kiểu đi ra đi vô, ngồi nghĩ chán thì tui lại đọc nhảm hay viết nhảm cái gì đó. Tui sẽ không bao giờ quên được mình từng chán nản thế nào, mai mốt không còn nữa chắc sẽ nhớ lắm. Nhưng tui không lo vì rất nhanh thôi tui sẽ lại chán :)). Tui muốn nói là bây giờ tui đang ở cạnh những người làm tui vui rồi. Tui cũng không phải đáng thương gì lắm đâu. Tui đang bắt đầu viết một kịch bản không biết là một trang hay trăm trang. Cũng chẳng dám hứa hẹn nhiều hạnh phúc cho con đường sắp đi qua nhưng tui không muốn sầu thảm mãi. Tui thấy đời hứa hẹn hơn sau một bữa ăn no. Tui sẽ vui và tui sẽ lại buồn. Nhưng tui ổn cả.

5 nhận xét:

  1. khi ở Gia Kiệm mình vẫn tự kỷ nằm ngòai hè nghe nhạc và ngắm sao à . Rất là thích tự kỷ như vậy .

    "Everything will be okay in the end. If it's not okay then it's not the end"

    Trả lờiXóa
  2. thuyền tới đầu cầu tất sẽ thẳng hả? về bên đó nhớ dành thời gian ngắm trời nha :d

    Trả lờiXóa
  3. giờ ngồi ngắm sao rồi sau này vẫn ngồi ngắm sao chứ sao.:P. dù sao,dù sao đi nữa zazu vẫn ko sao.:D

    Trả lờiXóa
  4. Hiện tại bây giờ thì chỉ nghĩ đến hiện tại đi, tương lai thì chẳng biết được như thế nào,coi như thì tới đâu hay tới đó,

    Trả lờiXóa
  5. chuyện đâu cũng vô đó, hiện tại mới viết được ba dòng thôi các bạn :| =))

    Trả lờiXóa