Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

thơ làm đêm
rất buồn ngủ,
và rất buồn

Em chỉ ước mình là cánh hoa bay
Lạc vào khoảng trời anh vào một ngày cả gió

Em nghĩ mình nên học cách tha thứ cho nhau
Về những lời hứa khi tình yêu đầy nhất
Em vẫn tin đó là những lời rất thật
Nhưng hôm nay giây phút ấy qua rồi.

Anh từng nói với em về những chân trời
Nơi chúng ta sẽ nằm chung một dải cầu vồng,
Môi ngậm chung một nhành cỏ sữa
Em tin chứ, em tin hơn thế nữa

Em tin nụ hoa này vì hai ta mà nở
Ngấn lá này vì yêu quá mà xanh
Em tin rằng khi tay em trong tay anh
Chỉ một mẩu bánh mì khô
                              cũng sẽ thành bữa tiệc
Chỉ một vệt nắng vàng cũng đủ
                               làm nên mùa hè
Và tháng ngày hai đứa mình
Chỉ toàn là những khúc phim náo động
Lồng những đoạn nhạc thập niên bảy mươi
                                                    giản đơn
“I wanna hold your hand”
“I’m just a jealous man”
Mà nghe muốn rã tim.

Nhưng em biết sau đoạn cao trào
                                            là những phút lặng yên
Sau ghềnh thác là những hồ nước lặng
Sau đêm vui là sớm mai yên ắng
Người ta qua cơn say, mới sực nhớ ra mình
Cần có hai người để gọi tên bầu trời, em tin
Nhưng em biết, anh cũng có
                                    một bầu trời riêng cần giữ
Nên anh ạ, một đôi lần, em nghĩ
Có khi mình nên tha thứ cho nhau
Về những câu thề hứa thuở ban đầu.

(N.T.N)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét