Thứ Sáu, 19 tháng 3, 2010

thất dạ tuyết


đêm qua ngủ mơ rất sợ, thức dậy đi đi lại lại hồi lâu, sà vô bàn đọc tiếp mấy khúc nhưng tự dưng lại thấy buồn ngủ không sao nhấc mắt được, lại bò vào trong chăn.
đang đọc cuốn này, phi thường thích lời bạt

Bôn ba ngàn dặm đến gặp người nói câu giã biệt
Trong đêm tuyết đầu tiên và cuối cùng
Trên đồng hoang lạnh giá âm u, chúng ta cùng sánh vai chung bước
Bao nhiêu lời nói đều ngưng đọng trên môi
Cùng ngẩng đầu lên, người ơi có thấy:
Bảy đêm hoa tuyết nở rộ rồi lụi tàn
Tựa như buổi tương phùng ngắn ngủi và ly biệt muôn đời
Thứ cho ta vì đã quay mình bước đi vào lúc ấy
Vì năm tháng hoang lương
Vì cuối cùng ta không thể kiên trì
Vì tình yêu sâu đậm nhất trong đời, rồi cũng không chống nổi với thời gian.
(Thương Nguyệt)

văn chương của Thương Nguyệt thiệt là mỹ lệ vô cùng, nhưng lại mang đậm dấu ấn của nữ nhân, dù bi thương song vẫn dịu dàng, nhu mì. những đau đớn rồi bình thản đến ngỡ ngàng, tầng tầng lớp lớp kiến giải của kiếm, của hiệp, của tình trong Thất Dạ Tuyết khiến người ta phải chấn động mãi không thôi. nỗi chua xót đến hoang vắng lòng người có thể làm chúng ta không ngừng rơi lệ nhưng bi mà không luỵ. Thương Nguyệt, nàng giờ thành tác giả yêu thích của ta rồi :D

3 nhận xét:

  1. "phi thường thích lời bạt " có nghĩa là gì ? :)

    đọc bài này buồn quá ta ơi . Mà tui vẫn tin có tình yêu vĩnh cửu . Tui vẫn tin ...

    -GiaKiem-

    Trả lờiXóa
  2. là vô cùng yêu thích đó ^^
    uh tui cũng tin, tui hiểu câu đó là người yêu rồi sẽ mất, không ai chống lại thời gian được

    Trả lờiXóa
  3. í í , vậy câu đó có nghĩa là vậy hả ? Cho ăn cắp câu đó nha, mai mốt sẽ dùng đến, cho người mình thích có nghe được cũng đếch hiểu luôn :))

    -GiaKiem-

    Trả lờiXóa