Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

for birthday week :d

Cũng chưa hẳn là tới ngày tới giờ gì đâu mà cứ nhấp nhỏm không yên trong bụng nên thôi làm một cái để đây, chưa chắc còn có cái nào nữa không, post này tôi dành tặng một người nhân dịp tuần-lễ-sinh-nhựt của chàng đang tới gấu quần rồi :d. Tôi cũng biết có nhiều bạn bè thắc mắc rốt cuộc mối quan hệ giữa chúng tôi là gì. Tôi cũng không biết có cần phải luôn gọi rõ tên mọi thứ như vậy không nhưng thôi nếu cần phải nói ngay một cái tên thì bạn cứ tạm gọi chúng tôi là đồng đội đi. Chúng tôi, tôi và bạn là một đội, như bạn vẫn hay đùa là đội "liều-ăn-nhiều", ăn thì cũng chưa thấy nhiêu chứ liều một lần cứ phải liều hoài :)). Nói ra cũng thấy ghê thiệt, đội này không biết chơi môn gì, nhưng có thể nói ngay sở trường là chơi dại, tất nhiên dại dột thì nhiều rồi nhưng không có nghĩa là mỗi lần chơi là một lần bớt dại, chỉ thấy càng ngày càng dại thôi :|. Thôi bây giờ vô nội dung chính, để tôi nói đôi dòng về đồng đội của mình nha.

Ngày hôm qua theo đường link "Tự lực ăn đòn" post đâu trên wall của Em, vòng vèo qua vài ba con hẻm nữa thì tôi lụm được cái hình này.


Tôi cứ nhìn mãi tấm hình này, không rõ khi đó chàng bao nhiêu tuổi, không rõ là tinh hoa phát tiết hay cái máy ảnh biết nịnh nọt, hay chỉ tại tôi mắc bệnh dại trai, chỉ thấy ôi trời sao dễ thương quá vậy (ac ac). Nhìn hình đi. Có ai biết được người như trong hình đó, vừa ngây thơ chong xáng, vừa buồn bả dịu dàng (chỉ mỗi tội đi tới đâu lưu tình đến đó), hỡi ôi bao năm lăn lộn trên giang hồ đã luyện thành chánh quả những môn công phu như "ngậm máo phun người", "thọt gậy bánh xe", "trêu chóa chọc mèo", thôi thì đủ cả, gây nhức nhối từ đầu làng tới cuối xóm, gây hoang mang trong quần chúng, gây bàng hoàng cho biết bao chái tim non nớt bồng bột già trẻ trai gái :)). Phút trước vẫn còn hiền lành ngoan ngoãn phút sau đã chạy loạn lên như chó dại, nhìn mặt mài thấy thương chứ nhiều khi muốn tát cho chết. Người ở xa còn thấy nghiêng thùng đổ gánh thì những người ở gần còn kinh hồn bạt vía bao nhiêu phen. Chẳng lẽ mà lại đi bêu riếu đồng đội của mình nhưng không thể nào không kể tới bởi tài năng đó đã vang danh thiên hạ. Nói đi cũng phải nói lại, lỗi không phải tại hết nơi chàng đâu, cũng là do tình thương làm hại con thơ, là do dư luận dung túng, chúng ta cũng có phần góp vô tạo nên một nhân vật như vại :d. Nhưng là xấu hay là tốt, khốn khổ hay hạnh phúc chàng vẫn là người muốn tự mình hốt hết. Đó cũng là người đến giờ phút này đã luôn cố gắng sống một cuộc đời thành thực, tôi nghĩ điều đó đòi hỏi rất nhiều can đảm. Đến đây chắc thôi tha cho chàng được rồi. Tha cho đó.

Người ta nói tam thập nhi lập, thấy tên hay ghê chưa, cuộc đời chỉ như vừa mới bắt đầu mà thôi, ngày tháng trước mặt mới thật là hứa hẹn, ai nói là đã qua hết thăng trầm vinh nhục, yêu hận sân si :)), ai nói. Còn phải sống dài lắm nha... Nhìn lại thì cũng thương lắm nhưng thương thì thương miệng vậy thôi chứ chẳng giúp gì được đâu, vẫn là phải tự mình thôi. Những gì đã qua coi như để dành suốt đời rồi, những ngày sắp tới mỗi ngày là một ngày tươi đẹp nha... Xúi dại thì luôn có dư sẵn ở đây không có gì mà phải lo lắng nữa, chỉ lo sao mình khôn quá không chịu nổi thôi =))

4 nhận xét:

  1. tui là tui thích nhứt "gây hoang mang trong quần chúng" =))

    Trả lờiXóa
  2. Là moi quan hê gì cung phai can có duyen phan ca, nhu trong phim TVB có cau gì do ma y' noi kiep truoc ngoanh may nhin nhau 500 lan thi kiep nay moi có duyen gap may dó **sorry sap Valentine's nen sê'n 1 tí**. --GiaKiem--

    Trả lờiXóa
  3. có câu Phật nói: "Kẻ kiếp trước năm trăm lần ngoảnh lại nhìn nhau, mới đổi được một duyên gặp gỡ ở kiếp này" :d

    Trả lờiXóa