Thứ Bảy, 21 tháng 8, 2010

phải lên đường mới có hy vọng

"Cuộc hành trình có ý nghĩa nhất là cuộc hành trình bên trong mỗi chúng ta"
và mình biết nói gì đây ngoài việc mình hoàn toàn đồng ý với câu nói trên.
lắng nghe thật quan trọng. nó quan trọng hơn hết thảy những thứ phát ngôn to lớn nhưng hoàn toàn phù phiếm.
những bước chuyển biến bên trong mỗi con người có lẽ là kỳ quan gây kinh ngạc nhất. mình tin như vậy.

nếu không đi sao biết trước mặt là cái gì, không dám làm thì rốt cuộc mình cũng sẽ hối hận mãi vì tại sao lại không làm, dù là làm thì cũng hối hận kiểu khác thôi. sống can đảm không dễ nhưng mình không sống hèn nhát được nên mình chọn sai lầm. giờ thì mình thấy nhẹ nhõm hơn một chút khi đối diện với chính mình. có lẽ sẽ không có nhiều dịp để nói như vầy vì quả thật đôi khi thừa nhận cái gì đó riêng tư bên trong thật khó.

cũng vì thế mình sẽ lại lan qua sách vở, tại sao mình thích sách của Murakami như vậy? vì mỗi cuốn sách là cái gì đó thật riêng tư, chỉ khi nào người ta có thể vượt qua được nỗi cô đơn và bóng dáng của chính mình mới viết ra được như thế. mình cũng ước có một ngày mình làm được như vậy. nên lúc nào cũng phải sẵn sàng lên đường...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét